Một mùa hè nữa lại trôi qua, các bạn sinh viên trở lại giảng đường trong niềm thổn thức về một mùa hè ngắn ngủi. Thế nhưng đâu đó trong mỗi chúng ta vẫn ngân nga câu hát quen thuộc”từng đàn chim tung bay trên những nhịp cầu tre, mùa hè xanh xôn xao nâng bước chân ta về..”
Hè đến rồi lại đi, hè của trẻ thơ là những tháng ngày rong rủi trên đồng cùng nhau thả diều, bắt cua, bắt cá.. Còn đối với riêng chúng tôi, những sinh viên tình nguyện LCHSV Sóc Trăng, hè của chúng tôi là khoát lên mình chiếc áo xanh thân thương, xách ba lô lên và trở về chính quê hương của mình, làm những điều thật có ích cho xã hội. Đó là dọn vệ sinh một tuyến đường ngay giữa trung tâm Thành phố Sóc Trăng hay đắp tali lộ cho vùng quê mới – Cù Lao Dung mía xanh mượt màu, là tháng ngày lăn xả bên những câu hỏi về cộng đồng ASEAN hay lần đầu dạy cho các em nhỏ từng con chữ, phép toán…
Đừng ai hỏi chúng tôi rằng “đi mùa hè xanh có cực không, có khổ không?”. Cực chứ, nếu trả lời không thì chính là chúng tôi tự dối lòng mình, nhưng vui. Chúng tôi được sống bên nhau một cách thật trọn vẹn, hơn mấy mươi con người xích lại gần nhau hơn, từ bỏ xách vở, từ bỏ những mối lo toan bên ngoài, chỉ đơn giản là ăn ngủ và làm việc cùng nhau. Đi mùa hè xanh là một trải nghiệm lớn của cả cuộc đời người để mỗi sinh viên như chúng tôi đây trưởng thành, tự lập trong rất nhiều thứ.
Hành trang của chiến sĩ tình nguyện chúng tôi lúc ra đi là những bỡ ngỡ, lo toan, là chút thẹn thùng với những người bạn mới gặp và sự khó ngủ khi phải xa bạn bè quen thuộc, Nhưng khi trở về, trên vai chúng tôi nặng trĩu những thương yêu và tiếc nuối, khắc sâu trong lòng là câu hỏi “mới đây mà đã kết thúc rồi sao?”
Những cơn mưa mùa hè dù có bất chợt, có lạnh lẽo đến đâu thù cũng không ngăn nổi ngọn lửa đang hừng hực trong tim mỗi con người mang trên mình hai chữ “tình nguyện”. Dù là 10 ngày hay 15 ngày đi chăng nữa thì chiến dịch sinh viên tình nguyện hè năm 2017 đã mang đến một trải nghiệm đáng nhớ, một trang ký ức đầy sắc xanh cho tuổi trẻ LCHSC Sóc Trăng. Chiến dịch đã khép lại nhưng những ký ức kia sẽ tồn tại mãi và mang lại thêm một minh chứng tốt đẹp rằng sinh viên Đại học Cần Thơ là những thế hệ trẻ biết sống hết mình vì cộng đồng, xã hội.
Trương Thị Thùy Dương
Ban Kĩ thuật – Truyền thông
LCHSV Sóc Trăng