“Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng
Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai
Đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió
Lời hứa ghi trong tim mình, vẫn bước đi hiên ngang đầu ngẩng cao”.
Vinh quang là một món quà của thương đế bọc đầy gai nhọn – và chính vì thế con đường đến vinh quang không bao giờ là dễ dàng.
Ngày hôm nay, chúng tôi hân hoan trong niềm vui vừa đạt Nhất toàn đoàn văn nghệ, Nhì toàn đoàn thể thao đó lại là công sức, là những nỗi buồn, những giọt nước mắt lặng lẽ rơi trên sàn tập ngày hôm qua.
Bước trên sân khấu to và rộng, đầy tráng lệ mọi thứ cảm xúc như ùa về. Những lúc cả đội cùng nhau quay quần đến khuya vì một bài mở màn xuất sắc. Những khi một ai đó vì sự tranh cãi mà mắt rưng rưng. Lúc chúng tôi đùa nhau, khoe nhau những đôi chân chai sạn vì những động tác nhảy, bay. Lúc chúng tôi ôm nhau khóc nấc lên để tự xua đi những thứ mệt mỏi của cuộc đời…..Những sự hy sinh đó không chỉ có đội múa, đội hát, mà đó là sự hy sinh thầm lặng để chúng tôi được tỏa sáng mang tên “đội hậu cần”…
Và cũng chính mười ba năm, đó là nguồn động lực thúc đẩy chúng tôi – nó luôn như một câu nói trong đầu cứ khiến chúng tôi ray rứt “ phải thắng, chúng ta phải thắng!”Mười ba năm – một khoảng thời gian không quá dài, không quá ngắn, nhưng đủ để cả một tập thể nung nấu ý chí chiến thắng – ý chí thành công đến mức mãnh liệt nhất.
Đúng, chúng tôi phải thắng!
Và cuối cùng chúng tôi cũng có thể mỉm cười tự hài lòng với chính bản thân mình. Thời khắc cái tên ấy được xướng lên bằng sự trân trọng, hâm mộ và tự hào nhất, chúng tôi lại khóc. Niềm hạnh phúc như cơn lũ đột ngột tràn về, vỡ oà, tưới mát đồng ruộng sau những tháng ngày khô cằn,thiếu sức sống – và thầy tôi, người đàn ông ngần ấy năm vẫn lặng lẽ khuất sau ánh đèn, dõi theo bóng chúng tôi, uyển chuyển, thướt tha trong những tà áo váy xinh đẹp, lại một lần nữa, lặng lẽ mỉm cười.
Kể từ giây phút này đây, chúng ta – một tập thể – nhỏ về vật chất, yếu về thể lực nhưng không hề nhỏ về tinh thần, không hề yếu về niềm tin, nghị lực hãy hiên ngang ngẩn cao đầu, hãy hiên ngang để ai ai cũng cảm nhận được chính niềm vinh quang của kẻ chiến thắng.
Với những giọt mồ hôi, nước mắt, và có cả “máu” mà cả một tập thể chúng tôi đã bỏ ra để giành lại những kết quả đáng khích lệ, đáng tự hào:
- Về thể thao: Nhì toàn đoàn với 08 huy chương vàng, 06 huy chương bạc, 03 huy chương đổng.
- Về văn nghệ: Nhất toàn đoàn với 02 giải A, 02 giải B, 02 giải C và 01 giải đặc biệt…
Chúng tôi xứng đáng, chúng tôi “thắng không kêu, bại không nản”, sẽ tiếp tục đem sức trẻ của mình, góp phần làm cho văn hóa, văn nghệ, thể dục, thể thao của trường nói chung và của Khoa Luật nói riêng thêm phần rực rỡ… Khoa Luật – Vinh quang mãi tự hào.