Ngày 31/5/2015 vừa qua, chi đoàn Hệ thống thông tin 1 K40 đã có một chủ nhật thật ý nghĩa tại Mái ấm Hướng Dương, số 843 Thị trấn Cái Tắc, tỉnh Hậu Giang.
Đây là một hoạt động mà các bạn Ban chấp hành đã ấp ủ từ lâu cho các bạn Đoàn viên lớp mình nhằm tạo cơ hội để các bạn có thể tham gia các hoạt động công tác xã hội ý nghĩa, thiết thực, biết đồng cảm, sẻ chia với cộng đồng và có trách nhiệm, ý thức làm những việc có ích trong cuộc sống.
Sáng sớm, một lực lượng đông đảo các bạn sinh viên của chi đoàn đã vượt quãng đường hơn 10km để đến với Mái ấm Hướng Dương – nơi nuôi dạy các em nhỏ mồ côi, cơ nhỡ.
Đáp lại tình cảm của các bạn là màn chào đón nồng nhiệt của các em nhỏ nơi đây. Các em rất vui mừng và quấn lấy các anh chị.
Sáng đó các bạn đã chia nhau mỗi người một tay, dọn dẹp vệ sinh và nhổ cỏ trong khuôn viên nhà trẻ. Các em nhỏ còn hào hứng phụ tiếp các anh chị và rất thích được chụp hình chung với các anh chị sinh viên.
Buổi trưa, các bạn dùng cơm cùng các em. Các em nhỏ ở đây rất ý thức, tự động đi rửa tay trước và sau khi ăn cơm không đợi nhắc. Các em rất ngoan, ăn xong rồi ngủ nghỉ đến 2 giờ
Các bạn sinh viên được chia ra để chăm sóc, dỗ ngủ các em, nhưng các em ngủ rất ngoan nên các bạn chỉ hát vài bài, xoa đầu là các em đã ngủ. Nhìn cảnh tượng đáng yêu ấy, chắc hẳn trong mỗi bạn có nhiều suy nghĩ. Các bạn cố gắng thật nhẹ nhàng, quạt đều tay để các em được ngủ ngon.
Đến chiều, các bạn cùng sinh hoạt với các em, trò chuyện, hát cho các em nghe. Các em rất thích những bài hát về gia đình, bố mẹ. Thật không khỏi xúc động khi ở giữa các em nhỏ có hoàn cảnh đáng thương nhưng rất ngây thơ, hồn nhiên tinh nghịch, khi nghe các em kể về mình. Các em nhỏ mẫu giáo hay tiểu học còn quá bé đa số không ý thức được sự mất mát của mình nên còn vô tư lắm. Nhưng cũng có lúc lắng lòng khi một bé đô con, trông có vẻ “đầu gấu” mếu máu khóc và nói “Em chỉ muốn được về nhà” khi các bạn hỏi ước mơ của em là gì. Một ngày nào đó khi các em đủ ý thức về bản thân, tin chắc rằng các em sẽ là những cô cậu bé mạnh mẽ, là một công dân tốt. Buổi sinh hoạt không có sự tham gia của các em cấp 2, cấp 3 vì các em có lẽ ngại, đi học về chỉ ở phòng một mình không dám ra chơi cùng các anh chị. Chi đoàn Hệ thống thông tin 1 đã mang đến cho các em nhỏ những món quà tinh thần, là cả tấm lòng, quần áo cũ, truyện tranh, sữa, bánh kẹo. Ai cũng vui khi có quà từ các anh chị, các em cứ quấn quít sà vào lòng các bạn như những chú chim non.
Bữa tiệc nào rồi cũng tàn. Đến lúc chia tay, các bạn không khỏi bịn rịn khi nhìn các em nhỏ xếp thành hai hàng đứng vẫy tay chào tạm biệt, còn ríu rít “Mấy anh chị về nha. Mai mốt đến chơi với tụi em nữa nha…”. Khi hình ảnh nhà trẻ đã khuất dần sau lưng, mỗi bạn đều ngập tràn những dòng suy nghĩ, cảm xúc trong lòng. Có bạn lúc đầu chỉ đăng kí tham gia vì điểm rèn luyện, nhưng trải qua một ngày trải nghiệm thực tế mới thấy mình đã sai, hôm đó các bạn đã làm hết mình trong cả ngày dài và mong muốn được cống hiến nhiều hơn. Mọi người đã có một ngày vui vẻ và thật ý nghĩa trong cuộc đời sinh viên. Lúc này đây đọng lại trong các bạn không chỉ là những ánh mắt ngây ngô hồn nhiên, đáng yêu của các em, sự xúc động về hoàn cảnh của các em mà còn là một tình cảm tha thiết với gia đình mình, bố mẹ, sự gắn kết của tình bạn khi cùng nhau tạo nên một ngày đáng nhớ. Chính trái tim chân thành đầy nhiệt huyết của các bạn đã sưởi ấm những tâm hồn bé bỏng, cho các em thêm ước mơ, nghị lực trong cuộc sống, cũng là giúp bản thân các bạn trưởng thành hơn qua chuyến đi.
Đi để thấy mình còn may mắn, đi để thấy cuộc đời này còn đẹp lắm, đi để thấy những buồn phiền nhỏ nhặt của bản thân chưa là gì so với những mất mát lớn lao của người khác, đi để thấu hiểu, đồng cảm với xã hội, để có trách nhiệm hơn với bản thân, gia đình mình. Chắc chắn một ngày không xa, các bạn sẽ quay lại nơi đây, để được hỏi các em “Các em còn nhớ mấy anh chị không?” và làm nên một ngày còn đáng nhớ hơn cả thế. Yêu thương là cho đi, đời có bao lâu mà hững hờ!
ĐOÀN KHOA CNTT&TT