Cơn mưa khá nặng hạt chiều ngày 19.10 trước khi chương trình “Thắp sáng ước mơ sinh viên ĐHCT” diễn ra, làm cho tôi khá lo lắng vì lần đầu tiên tôi được tham gia một chương trình ý nghĩa như vậy với vai trò là một MC cùng với cô bạn dẫn dễ thương Thảo Uyên.
Dù rằng đã được tiếp xúc và làm việc với sự chỉ dẫn nhiệt tình của chú Nguyễn Thanh Tùng trưởng BTC chương trình nhưng trước sự nồng nhiệt của mọi người, bất chấp thời tiết đễ đến với chương trình.
Sự hiện diện của đầy đủ của các đơn vị đồng hành, quý lãnh đạo nhà trường, các thầy cô lãnh đạo của các khoa và đặc biệt là các bạn sinh viên đã làm cho không khí hội trường càng ấm dần lên.
18h45 Chương trình bắt đầu với ca khúc Ba Kể Con Nghe do nhóm nhạc P.E.C trình diễn đã làm mở đầu chương trình một cách nhẹ nhàng, đưa mọi người hòa nhịp vào cảm xúc yêu thương của cha con, của gia đình.
Sau phần giới thiệu phát biểu của BTC chương trình bắt đầu câu chuyện cùng với MC Tuyết Anh và chàng sinh viên Sư phạm Chánh Thái bị tật ở đôi mắt. MC Nam Vi đồng hành cùng với cô gái của khoa CNTT và TT nhưng lại có những ngón tay hoạt động khó khăn Phương Thảo, nổi đau mất mát của Mỹ Tiên khi mất mẹ lúc chưa biết gì và ba cũng ra đi khi em vừa tròn 15 tuổi đã được đã có những giây phút lắng lòng mình cùng với MC Gia Hào, Hiền Hòa người đúng như tên chàng sinh viên xây dựng mộc mạc đã, chất phác ngày ngày với chiếc xe đá bào rong ruổi khắp nẻo đường đã chia sẽ nổi niềm với MC Thanh Kiều trên sân khấu hay một tay nạn điện đã cướp đi vĩnh viễn đôi bàn tay của chành sinh viên hiếu học Văn Kiệt và MC Trúc Vi đã giúp Kiệt trãi lòng với tất cả mọi người.
5 nhân vật, mỗi nhân vật có những câu chuyện riêng cho cuộc đời mình, những đâu thương mất mát về thể xác, lẫn tâm hồn mà các bạn phải chịu đựng. Nhưng giọt nước mắt trong hội trường đã rơi đâu đó là sự đồng cảm, đâu đó là tình yêu thương, đâu có còn là sự cảm phục và không những giọt nước đã rơi mà còn là những tràn pháo tay rất lớn, trong đó tôi cảm nhân được sự lan tỏa mạnh mẽ nội lực mà các bạn truyền cho mọi người chính bằng tràn pháo tay nồng nhiệt ấy vang lên.
Một chương trình có quá nhiều cảm xúc, chính tôi cũng không thoát nỗi những cảm xúc của bản thân khi thấy các bạn có những phút giây bày tỏa, sống thật với cảm xúc của mình được là chính mình trước tất cả mọi người.
Khi câu chuyện của của Phương Thảo một cô gái mạnh mẽ vượt qua những khiếm khuyết của bản thân đễ tiếp tục con đường học tập và với ước mơ nhỏ bé là không còn là gánh nặng của gia đình, tự lo cho bản thân mình, tôi cảm thấy mình nhỏ bé hẳn đi trước cuộc đời đầy sống gió, tôi tầm thường trước Thảo và các bạn và hơn hết khi Thảo nói “MUỐN NGƯỜI KHÁC CHẤP NHẬN MÌNH, THÌ MÌNH PHẢI CHẤP NHẬN MÌNH TRƯỚC” câu nói đã chạm tới trái tim tôi và không những vậy đó đã chạm đến trái tim của hầu hết khán giả đang ngồi phía dưới. Thảo đã chấp nhận những khuyết tật của bản thân sống chung với nó và bằng tinh thần thép Thảo đã vượt qua đễ hôm nay Thảo đã trở thành cô SV năm 2 của trường ĐHCT như mơ ước dẫu phía trước còn lắm khó khăn.
Hay nụ cười của Mỹ Tiên, cô gái mạnh mẽ trong chính ánh mắt của mình, hay những lần Tiên nghẹn ngào nhưng cố kiềm nén, tôi lại một lần nữa buông lơi đễ mặc cho cảm xúc của mình thể hiện. Sự mạnh mẽ của Tiên không khỏi khiến cho người khác đau lòng bởi những mất mát em đã trãi qua và có thể không còn nổi đau nào hơn thế nữa.
Mỗi câu chuyện được chia sẻ trên sân khấu một cách rất thật rất đời và các bạn đã vượt qua những dấu lặng đó một cách tuyệt vời, hơn bao giờ hết nghị lực, tinh thần, niềm tin trong các bạn rất mãnh liệt đễ giúp các bạn vượt qua những khó khăn ấy.
Khi cánh cửa này khép lại thì cánh cửa khác lại mở ra những trái tim nhiệt thành, sức sống của tuổi trẻ đã mang đến cho các bạn những điều tuyệt vời nhất và thất rằng cuộc sống này khi chúng ta biết cố gắng thì chúng ta không mất bất cứ thứ gì.
Đan xen vào từng câu chuyện là những cảm xúc mà nhóm nhạc P.E.C gửi đến chương trình, những ca khúc với những ca từ ý nghĩa đã hòa quyện tất cả mọi cảm xúc vào nhau, yêu thương, trân trọng và cả sự tươi vui giữa những nhọc nhằn sống gió.
Những cố gắng bởi chính nghị lực phi thường luôn xứng đáng nhận lại những gì giá trị nhất và không gì quý hơn bằng sự động viên của các đơn vị đồng hành cùng chương trình dành cho các bạn
Sau buổi trò chuyện cùng với 5 MC của chương trình, 5 nhân vật được các đơn vị đồng hành tài trợ suất học bổng trị giá 10 đồng cho mỗi sinh viên kèm theo đó là 1 chiếc điên thoại đi động đễ giúp các bạn trang trãi chi phí học tập, dù nó không lớn nhưng cũng đễ thấy rằng vẫn còn rất nhiều điều kỳ diệu trong cuộc sống này, những tấm lòng sẳn sang sẻ chia bên cạnh các bạn.
Ngoài 5 nhân vật của chương trình thì còn có 5 bạn sinh viên có hoàn cảnh khó khăn cũng nhận được học bổng giá trị tương đương từ các nhà đồng hành. Thêm đó Phòng công tác sinh viện kết hợp cùng với Đoàn thanh niên trao 80 suất học dành cho 80 tấn sinh viên có thành tích xuất sắc trong kỳ thi tuyển năm 2017.
Những nụ cười của 5 nhân vật chính của chương trình hay niềm vui của các bạn tân sinh viên điều đó kiến cho tôi và tất cả mọi người trong hội trường cảm thấy ấm cũng và trái tim rộn rang một cách lạ thường.
Càng về sau chương trình càng lắng sâu vào những cung bậc cảm xúc rất thật.
Giúp đở, động viên các bạn sinh viên có hoàn cảnh khó khăn, biết vượt qua và sống tốt, tiếp thêm niềm tin ngọn lửa ly vọng cho các bạn vào cuộc sống này đễ các bạn tiếp tục thực hiện ước mơ của mình là những gì mà chương trình đạt đến.
Kết thúc chương trình là bài hát “Về ăn cơm” một sáng tác của nhạc sĩ Sa Huỳnh đã mang hết những gì bình dị nhất của tuổi thơ, những hình ảnh gần gữi thân thương mà một thời chúng ta đã đi qua nó. Và đó là nơi chốn chúng ta tìm về đễ làm dịu mát tâm hồn mình trước những khó khăn của cuộc sống này.
Trong chương trình Thắp sáng ước mơ sinh viên ĐHCT tôi đã thấy được thế nào là sự lan tỏa của nghị lực sống, thấy được thế nào là sự yêu thương của gia đình, thấy được cuộc sống này có biết bao điều tốt đẹp. Không ai chọn cho mình gia đình hay hoàn cảnh mà chúng ta chỉ có thể chấp nhận và vượt qua thay đổi nó bằng chính những nổ lực của bản thân.
“Hôm nay dẫu có gian nan
Thì ngày mai là ngày tươi sáng hơn
Tôi sẽ viết nên câu chuyện của cuộc đời riêng tôi”
Huỳnh Diễm