Cứ mỗi độ tháng 8 (âm lịch) về, với những cơn mưa như trút, gắng luyến lưu kỳ nghĩ hè vui tươi, chúng ta lại chia tay mùa hạ, đón thu, đón mùa tựu trường.
Náo nức cắp trên vai bộ sách vở mới, gặp bạn gặp bè và những khung trời kiến thức lạ nơi giảng đường thân thương. Đâu đó trên đường đến trường, bỗng phát hiện rằng các tiệm bánh mọc lên ngày một nhiều. À thì ra sắp tới Tết Trung Thu, sắp được ngước mắt lên nhìn ngắm Chú Cuội – Chị Hằng, sắp được rước đèn, được phá cỗ với những chiếc bánh in, bánh pía,… được quay quần bên gia đình nhân ngày hội trăng rằm đặc biệt của năm.
Những thú vui ấy tưởng chừng như giản dị, ừ thì giản dị đối với chúng ta, đối với những em thiếu nhi may mắn còn có ba có mẹ, may mắn được sinh ra trong một gia đình khá giả, được đi học và được yêu thương chở che. Bên cạnh đó, đâu đó trong cuộc sống này vẫn còn những em nhỏ khác, chẳng dám nghĩ đến Tết Trung Thu…
Đối với các em, nhiều lúc lại còn chẳng muốn có Tết Trung Thu diễn ra tí nào! Vì những khi đó, em lại thấy thật tủi thân. Khi bạn bè cùng trang lứa ai nấy đều cầm trên tay chiếc lồng đèn ông sao, cá chép… có chiếc còn phát lên nhạc nghe thật hay. Còn em thì sao? Em không dám xin mẹ tiền để mua cho mình một chiếc lồng đèn giấy, vì em biết mẹ lo cho mình được cái ăn đã là khó khăn lắm rồi. Cơm không đủ no, lấy đâu ra tiền mua bánh trung thu, bánh pía… Trung thu, em chỉ dám đứng từ xa nhìn các bạn rước đèn, nhìn các bạn vui đùa rồi thi thoảng lại nở một nụ cười buồn. Trung thu chỉ làm em cảm thấy mình lẻ loi hơn, mặc cảm hơn mà thôi… Em chỉ ước sao, có một mùa trung thu bình thường như các bạn mình, nhưng đó, đó chắc chỉ có thể xảy ra trong mơ…
Với những người sống trong điều kiện khá thuận lợi như chúng ta, những giấc mơ đôi khi thật cao vời, thật xa hoa, còn đối với các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn, giấc mơ của em chỉ là một nụ cười thật sự, cười vì thấy mình được cầm trên tay một chiếc lồng đèn, được hòa mình vào bạn bè xung quanh, được ăn bánh trung thu, bánh pía, bánh in.. được hưởng niềm vui nhỏ nhoi mà mình đáng nhận được ở độ tuổi này.
Chung tay góp sức vì cộng đồng, vì đàn em thân yêu, bên cạnh nhằm góp phần thực hiện những ước mơ nhỏ nhoi của các em nhỏ ở vùng sâu vùng xa, những em có hoàn cảnh gia đình khó khăn, tập thể Đoàn khoa Công Nghệ ra sức vận động quyên góp cả về vật chất lẫn tinh thần. Huy động lực lượng làm khoảng 500 chiếc lồng đèn ông sao. Vận động từ các chi đoàn trực thuộc Khoa trích một phần tiền ăn sáng để hỗ trợ các phần quà bánh cho các em, đồng thời tìm kiếm nhà tài trợ để giúp các em nhỏ có một mùa trung thu trọn vẹn nhất có thể. Tổng kinh phí dự kiến hơn 30 triệu đồng.
Kết hợp với phường Ba Láng, quận Cái Răng và xã Thới Hưng, huyện Cờ Đỏ, Đoàn khoa Công Nghệ cử các bạn sinh viên đến tận nơi đốn tre và vận chuyển về khoa. Vào các buổi chiều, từ 16h đến 18h, đông đảo các bạn sinh viên trong và ngoài khoa cùng tập trung tại sảnh, bạn thì chuốt tre, bạn thì dán giấy kiến,… những công việc tuy đơn giản và nhỏ nhoi, nhưng ý nghĩa của nó thì không nhỏ tí nào. Những bàn tay khéo léo ấy sẽ tạo nên 500 chiếc lồng đèn ông sao gửi tặng đến các em thiếu nhi có hoàn cảnh khó khăn tại hai địa phương trên vào ngày 25/9 và 26/9 này. Chỉ cần nghĩ tới những nụ cười trẻ thơ trong sáng của các em khi cầm trên tay chiếc lồng đèn, các bạn sinh viên đều hăng say làm việc mà quên cả thời gian.
Tết Trung thu của Đoàn khoa Công Nghệ tôi là thế, còn bạn thì sao? Nếu có thời gian rỗi, hãy hòa mình vào chúng tôi để cùng tạo nên những chiếc lồng đèn ý nghĩa ấy nhé, chúng ta hãy cùng nhau vì một “Tết Trung thu – Tết sẻ chia”!
Bài viết: Lê Thị Ngọc Hân – Ủy viên Ban Thường vụ Đoàn khoa Công nghệ
Hình ảnh: Lê Hải Toàn – Bí thư Đoàn khoa Công nghệ