“Năm ngày, một khoảng thời gian không quá dài, nhưng cũng đủ để đọng lại trong lòng chúng tôi_ những chiến sĩ “Mùa hè xanh” của Liên chi hội sinh viên Bạc Liêu nhiều kỉ niệm đẹp.
Lễ ra quân Chiến dịch Thanh niên tình nguyện hè 2015 – LCHSV Bạc Liêu.
Đây là “Mùa hè xanh” đầu tiên của tôi – một cô gái khóa 40, nên vẫn còn chút gì đó bỡ ngỡ và lo sợ. Sợ lắm khi đến sinh hoạt cùng nhà người lạ. Nhưng ngờ đâu, chính nơi ấy đã cho tôi biết được nhiều thứ, học hỏi nhiều điều và có thêm nhiều kỉ niệm. Hơn thế nữa, vùng đất và con người nơi ấy đã cho tôi hiểu thế nào là tình yêu thương, chân thật, đầm thắm. Tôi gọi đó là tình quân dân.
Lễ ra quân Chiến dịch Thanh niên tình nguyện hè 2015 – LCHSV Bạc Liêu.
Công việc của chúng tôi là phát hoang bụi rậm, đắp đường, kè chống sạt lỡ và trồng cây dâm bụt. Ngày đầu ra quân, bọn con gái chúng tôi hình như chưa quen việc cho lắm, cứ lóng ngóng như thế nào ấy! Qua ngày hôm sau, chúng tôi đã bắt đầu làm quen được với môi trường mới, cùng nhau chia sẻ công việc với các bạn nam. Một nhóm còn lại thì chia nhau phát tờ rơi, tuyên truyền về pháp luật. Mặc dù, giọt mồ hôi đã thấm đẫm lên vai áo các chiến sĩ, nhưng trên gương mặt họ lại là những nụ cười rạng rỡ. Có lẽ các bạn ấy biết rằng công việc mình đang làm rất có ích. Các bạn vẫn cứ hăng say làm việc bất kể trời có nắng hay mưa. Rồi những đêm sinh hoạt tại sân trường tiểu học Nguyễn Trường Tộ náo nhiệt nhưng không kém phần ấm áp. Mặc dù điều kiện còn khó khăn, đèn không sáng, muỗi kêu chi chít, lót dép mà ngồi nhưng nơi đó những câu chuyện từ những người đồng đội của chúng tôi được sẻ chia. Hơn thế, đó là những buổi giao lưu “cây nhà lá vườn” được lên ngôi, và đó là những trò chơi tập thể được các nhóm thay phiên nhau quản trò. Chưa bao giờ tôi được ngắm những nụ cười tươi tắn, những giọng nói thân thiết đến như vậy.
Đấp viền lộ từ ấp Lộ Xe A đến ấp Lộ Xe.
Dù công việc có nặng nhọc nhưng nụ cười luôn nở trên môi các chiến sĩ tình nguyện.
Sau những giờ lao động mệt nhọc, trở về nơi sinh hoạt, chúng tôi lại được thưởng thức những buổi cơm đầm ấm bên gia đình dân. Tuy đó không phải là “sơn hào hải vị” nhưng những món ăn ấy lại thấm đẫm tình người, tình quê, tình cảm mà các cô chú dành cho các chiến sĩ tình nguyện như chúng tôi. Buổi tối, chúng tôi cùng nhau họp mặt lại để sinh hoạt, kể cho nhau nghe những câu chuyện vui, chơi những trò chơi tập thể và thưởng thức những món quà dân dã_ “khoai mì luộc”.
Phát hoang, chặc cây che khuất tầm nhìn.
Trồng hàng rào dâm bụt ven lộ.
Và một trong các hoạt động mà có thể không bao giờ tôi quên được chính là buổi sinh hoạt với các em thiếu nhi ở trường Nguyễn Trường Tộ, xã Vĩnh Lộc A. Khi bắt đầu làm quen với nhau, các em dường như vẫn còn một chút gì đó nhút nhát. Nhưng sau cuộc trò chuyện của các bạn tình nguyện viên, các em dần mạnh dạn hơn. Có em còn xung phong hát cho chúng tôi nghe. Trong buổi sinh hoạt này, chúng tôi cùng chia sẻ về các kiến thức an toàn giao thông và bảo vệ môi trường. Khi được hỏi các câu hỏi liên quan, hầu hết các em điều trả lời rất tốt. Trong những em đến tham dự buổi sinh hoạt, tôi ấn tượng với một bé trai, chừng khoảng 5_6 tuổi, em ấy vào một góc ngồi rất ngoan như bao bạn nhỏ khác. Nhưng khi mời em đứng lên giới thiệu, thì tôi mới phát hiện một điều, em ấy có tật ở một chân bên trái. Nhìn em, tôi cảm thấy có thêm niềm tin vào cuộc sống, thấy tự hào về công việc mình đang làm. Nhìn ánh mắt hồn nhiên, ngây thơ của các bạn nhỏ, tôi như thấy hình ảnh mình trong đó, như sống lại một thời tuổi thơ. Sau buổi sinh hoạt, chúng tôi_ những tình nguyện viên chia tay các em và có lời hứa sẽ quay trở lại vào một ngày không xa, mong các em học thật tốt!
Sinh hoạt, vui chơi với trẻ em trong Ấp.
Hoạt động đền ơn đáp nghĩa là hoạt động giúp tôi được tiếp xúc, trò chuyện và tặng những phần quà đến các gia đình chính sách ở xã Vĩnh Lộc A. Những cuộc trò chuyện được mở ra, tôi được những cụ bà kể cho nghe về truyền thống đánh giặc hào hùng của gia đình, và những câu chuyện làm ăn của các gia đình ở hiện tại. Mặc dù những phần quà của chúng tôi không lớn lắm nhưng hy vọng sẽ hỗ trợ được 1 phần khó khăn của gia đình ở hiện tại.
Những kỷ niệm khó phai của các chiến sĩ tình nguyện.
Vậy là ngày tổng kết đã đến, trong buổi tối hôm ấy, mọi người cùng giao lưu văn nghệ và khen thưởng cho các tập thể, cá nhân có thành tích xuất sắc trong chiến dịch. Sáng hôm sau, chúng tôi tạm biệt người dân địa phương ra về. Mọi người bịn rịn, luyến tiếc như không muốn rời xa nơi này, không muốn chia tay với dân và hơn nữa là không muốn xa các đồng đội đã cùng gắn bó. Dường như mọi thứ đã hóa thành thân quen, không nỡ chia xa. Nhưng chúng tôi vẫn phải lên đường trở về nhà, đành bỏ lại những lời hứa sẽ gặp lại nhau.
Không khí buổi lễ tổng kết Chiến dịch Thanh niên tình nguyện hè 2015.
Lễ tổng kết Chiến dịch Thanh niên tình nguyện hè 2015 – LCHSV Bạc Liêu.
Đối với bản thân tôi, “Mùa hè xanh 2015″ này là một cuộc hành trình đáng nhớ, giúp tôi có thêm nhiều bài học, đồng thời rèn luyện bản thân thêm hoàn thiện sau những giờ học tập kiến thức trong sách vở. Đó là cơ hội để tôi và các bạn có thể làm một việc nhỏ gì đó dành cho quê hương. Hẹn gặp lại tất cả mọi người, hẹn gặp lại “Mùa hè xanh 2016″ nhé
Vì cuộc đời là những chuyến đi
Người viết: Đỗ Thúy Vy - LCHSV Bạc Liêu