Chúng tôi ở trong đội tự vệ và được phân công nhiệm vụ bảo vệ Bác. Lần ấy, vào một đêm rất tối trời, Bác giả làm ông thầy cúng, đi bộ từ chiến khu Lam Sơn lên đến Pắc Bó, vừa đúng hai giờ sáng. Bác chỉ chợp mắt một lát rồi dậy ngay. Thấy tôi và anh Dương Đại Phong, anh ruột tôi, đang lúi húi đun bếp, Bác lại gần nhẹ nhàng mở vung nồi cơm ra và hỏi:
- Sao nấu ít cơm thế này, các chú?